Cuộc sống của muôn loài luôn mang
nhiều vẽ đẹp.. mà tình yêu là một trong những nét đẹp vĩnh hằng của nó! Con
người và muôn loài đều có tình yêu đều đấu tranh cho tình yêu cao đẹp.. Có
người gụp ngã, có người vươn vai đứng dậy.. họ đứng dậy để tìm một tình yêu
mới, hạnh phúc mới, khi tình yêu trước đó đã sụp đổ! Hôm nay, mình kể cho các
bạn nghe một câu chuyện.. câu chuyện về loài hoa Bồ Công Anh!
Chuyện kể rằng, ngày xữa ngày xưa,
trong một khu rừng nọ, xinh đẹp và hiền hòa, cây cối mọc um tùm, có chim ca hót
mỗi ngày.. Nơi ấy, bên dòng suối nhỏ ngày đêm róc rách.. có một loài hoa bé
nhỏ, hoa không tên vì là một loài hoa dại, hay hoa không tên vì không ai biết
đến hoa.. hoa màu trắng dịu dàng nhưng kiêu kỳ.. hoa có một trái tim nhỏ bé
luôn khao khác yêu thương nhưng lại sợ sệt không muốn làm mọi thứ, kể cả đi tìm
hạnh phúc cho mình.. hoa bám vào đất mẹ, hòa vào thiên nhiên.. không một ai
biết đến hoa..
Bên hoa, có nhiều muôn thú, nhiều chim ca hát, chúng kể cho hoa nghe về những miền đất lạ đầy gió và nắng mai sưởi ấm.. chúng bảo, mỗi người đều có thể tìm cho mình một nơi hạnh phúc, hãy đi tìm rồi sẽ thấy, hãy mở tấm lòng ra, chan hòa với mọi thứ, hay phiêu du để biết hạnh phúc là gì.. hoa nghe.. hoa chỉ nghe, hoa im lặng cuối đầu, vì hoa sợ.. hoa không dám đi tìm hạnh phúc cho mình, trái tim hoa bé nhỏ quá, hể ai đó đụng vào là nó lung lay, đau đớn, hoa ước ao có một bàn tay mềm mại vút tóc.. nhẹ nhàng thôi nhưng ấm áp.. Vậy là ai cũng bảo hoa kiêu kỳ, hoa chỉ biết nghỉ cho bản thân, hoa không chia sẽ, không mở lòng, không đi tìm hạnh phúc cho mình.. những con chim trong rừng dần dần không còn hót cho nó nghe nữa.. hoa lặng đi, cô đơn.. hoa muốn lắm chứ, hoa muốn tìm cho mình một hạnh phúc.. nhưng hoa sợ.. hoa khao khác có được hạnh phúc nhưng hoa ko dám mở lòng.. Ngày ngày bên dòng suối róc rách, có một loài hoa.. loài hoa dại, màu trắng không tên!
Một ngày kia, bình minh thức giấc,
rừng già ngủ yên trong bóng tối chàng tỉnh dậy.. Hoa ưng mình ra.. hoa nghe
trong gió những điệu nhạc.. khu rừng sau một cơn bảo, cây cối bị đánh gãy
nhiều.. nhưng loài hoa bé nhỏ không hề hấn j cả.. Bất chợt, một tia nắng nhẹ
nhàng và ấm áp lướt qua những cánh hoa mềm mại và hoa sơ.. hoa cảm thấy ấm áp
vô cùng.. một cái j đó, mơ hồ khiến tim hoa đập mạnh.. Hoa nhẹ nhàng đón lấy
ánh nắng chứa chan đang quét lên mọi ngóc ngách trên cơ thể, hoa cảm nhận từng
giây từng phút.. một cảm giác đê mê hạnh phúc đến bất chợt làm trái tim hoa
rung lên.. hoa khẽ nếp mình vào cánh lá.. Từ trên cao, chàng mặt trời kiêu kỳ
lặng lẽ nhìn xuống, chưa bao h chàng thấy một trái tim nào e lệ như thế, chưa
bao giờ chàng thấy một bông hoa xin đẹp như thế.. bên cạnh chàng có hàng ngàn
bông hoa đang chờ đợi chàng, đang nghe theo chàng, đang si mê chàng.. có loài
hoa hướng dương mặt tròn, căn đầy sức sống, lúc nào cũng giỏi theo chàn.. có
những bông hoa vươn mình dậy mỗi sớm mai để nhận lấy từ chàng những cái vút ve
ấm áp.. Vì thế, chàng mặt trời rất kiêu kỳ.. nhưng hôm nay, trước một loài hoa
dại ê ấp.. trái tim chàng bỗng đập mạnh hơn.. chàng nhẹ nhàng xà xuống, vút mái
tóc nàng hoc bé nhỏ: Hỡi bông hoa xinh đẹp! Sao nàng lại e ấp như vậy.. nàng
thậy đẹp, để ta vút tóc nàng nhé!
Hoa
ko nói, hoa e áp.. trái tim nàng như muốn vỡ òa ra như trăm dòng thác đổ.. hoa
nhẹ nhàng cuối xuống, nhận lấy những cái vút ve nhẹ nhàng.. ấm áp, sâu lắng của
chàng nắng kia! Vậy là hoa đã yêu.. hoa trải lòng mình hoa nhận lấy những điều
hạnh phúc giản dị như chưa từng được có.. Và rồi hoa cũng yêu.. hoa yêu chàng
mặt trời kiêu kỳ!
Hằng ngày, khi ánh bình minh đến,
hoa đón nhận những cái vút ve ấm áp của chàng mặt trời.. đến trưa nàng nhận lấy
những nụ hôn sâu lắng.. và đến chiều là nỗi nhớ buâng khuâng khi chàng mặt trời
đi mất.. chàng mặt trời đi đâu, nàng không biết, nàng hỏi chàng nhưng chàng chỉ
bảo, nàng yên tâm, sáng mai ta quay lại.. hãy ở đấy đợi ta! Cứ thế thời gian
trôi qua.. Mỗi ngày bên người nàng yêu thương, nàng nghe chàng mặt trời thủ thỉ
vreef những nơi chàng qua và có lúc chàng hứa sẽ dẫn nàng đi! nàng đã hi vọng,
đã mơ rằng sẽ có lúc chàng sẽ đưa nàng đi đến tận chân trời.. Nhưng, chàng cứ
hứa mãi.. Nàng buồn.. nàng không nói! Chàng Mặt trời bảo rằng, ngày nào ta cũng
đến bên em, ta đã ở bên em cả ngày đó thôi! Hãy đợi ta, ngày mai ta quay lại!
Sẽ mang cho nàng niềm vui ấm áp!
Một ngày nữa lại đến, ngắn ngủi trong những nụ hôn của ánh mặt trời nồng thắm.. buổi chiều trôi qua thật nhanh và buổi tối lại đến.. nàng hoa khóc vì chàng mặt trời sắp lặng.. nàng đùa đi theo nhưng chàng không cho..nàng nhớ chàng da diết.. trái tim bé nhỏ bị nỗi nhớ làm cho đau đớn.. Nàng buồn bả, ngước nhìn ông trăng.. nàng hỏi ông trăng Chàng mặt trời người yêu của nàng đã đi đâu.. ông trăng bảo rằng, ta không biết chàng mặt trời đâu cả.. Nàng cuối người lặng lẽ thở dài.. Thời gian sao mà lâu thế, chàng đi đâu hả người yêu! Ngước mắt lên, nàng hỏi ông sao.. ông sao bảo rằng ông chưa bao giờ nhìn thấy chàng mặt trời cả.. Nàng lại cuối xuống.. nàng khóc.. Ông trăng lặng lẽ lắc đầu.. ông sao bây đi.. ông sao cũng đi mất.. Ông trăng nhìn nàng và nói, Hởi cô bé, đừng khóc nữa, con hãy tìm lấy chị gió, hãy nhờ chị đưa đi và hãy đi tìm chàng mặt trời con cứ đi và sẽ gặp chàng.. nhanh lên, kẻo muộn đấy!
Nàng òa lên sung sướng.. nàng vẫn thường nghe chị gió nói về những miền đất lạ, chị bảo rằng chưa ai đi nhiều hơn ta, chị là người biết nhiều nhất.. chị đi khắp bốn phương và cái j chị cũng biết.. Hoa cảm ơn ông trăng, hoa nhờ chị gió.. chị gió ngơ ngác.. làm sao ta có thể đưa nàng đi..? Nàng trả lời, em sẽ cắt chân của em, sẽ giải phóng em để đi với chị.. dù đâu như thế nào, em cũng sẽ tìm chàng mặt trời, người mà em yêu! Nói rồi, nàng vươn người bậc dạy, chịu mọi đau đớn để thân thể thoát khỏi đất mẹ.. nàng đi theo cơn gió, đi tìm hạnh phúc cho mình.. nàng mang theo hi vọng.. niềm tin và những cảm xúc mới lạ!
Nhưng nàng đi theo cơn gió mãi mà
chẳng tìm thấy chàng mặt trời.. nàng cứ đi mãi, đi mãi không bao giờ dừng lại..
nhưng rồi trái tim của nàng héo gày đi.. nàng xao xác như chẳng còn j... mỗi
lần đi qua một vùng đất mới, nàng đều hỏi về chàng mặt trời của nàng nhưng họ
chỉ về hướng tây và bảo rằng, lần cuối cùng ta gặp chàng ở đó.. vậy là hoa cứ
đi.. hoa ban tặng tất cả, hoa cho đi tất cả nàng cho đi cả sức sống trong những
cánh hoa bé nhỏ của nàng.. để rồi, đến một ngày, hoa sơ xác, hoa không còn gì
cả.. nhưng hoa vẫn không tìm thấy chàng mặt trời.. hoa buồn bã.. hoa khóc.. cơn
gió đành để hoa lại. Nàng buồn bã gụp ngã bên cánh rừng già hiêu quạnh!
Một ngày kia, nàng vươn mình đứng dạy, nàng đã không còn là một bông hoa yếu đuối nữa, Nàng đã là một cái cây với bao chồi non hé nỡ. Nàng cắm thân mình trong đất và sinh ra những loài hoa màu trắng sữa, mà mỗi khi ánh mặt trời chiếu sáng, những cánh hoa sẽ bây đi, bay đi tìm hạnh phúc cho mình.. và người ta gọi đó là loài hoa Bồ Công Anh!
Một ngày kia, nàng vươn mình đứng dạy, nàng đã không còn là một bông hoa yếu đuối nữa, Nàng đã là một cái cây với bao chồi non hé nỡ. Nàng cắm thân mình trong đất và sinh ra những loài hoa màu trắng sữa, mà mỗi khi ánh mặt trời chiếu sáng, những cánh hoa sẽ bây đi, bay đi tìm hạnh phúc cho mình.. và người ta gọi đó là loài hoa Bồ Công Anh!
...
Chàng mặt trời quay lại vào ngày hôm sau.. chàng không còn nhìn thấy cánh hoa nữa.. chàng buồn bã vì nghỉ rằng hoa phản bộ chàng.. từ đó, chàng không yêu ai nữa.. chàng cũng đi.. đi mãi tìm cánh hoa màu trắng sữa!
Chàng mặt trời quay lại vào ngày hôm sau.. chàng không còn nhìn thấy cánh hoa nữa.. chàng buồn bã vì nghỉ rằng hoa phản bộ chàng.. từ đó, chàng không yêu ai nữa.. chàng cũng đi.. đi mãi tìm cánh hoa màu trắng sữa!
..........
Có bao giờ bạn tự hỏi, bạn là giai đoạn nào của cánh hoa bồ công anh? Là lúc khao khác một tình yêu cháy bõng nhưng lại sợ trái tim tan vỡ? Lúc e ấp khi tình yêu chớm nụ? Lục nhớ nhung hạnh phúc trong vòng tay người tình.. hay lúc mãi mê đi tìm một hình bóng.. Tình yêu chỉ tồn tại khi có đấu tranh.. hạnh phúc chỉ có khi ta dành giật.. quan trọng là chúng ta biết đứng lên sau mỗi lần gụp ngã.. Mỗi người đều có một thiên đường để sống.. để hạnh phúc để yêu thương.. đứng lên bạn nhé, mỗi khi gụp ngã!
Còn đối với tôi.. tôi đang là một bông hoa bồ công anh theo tìm một hình bóng.. tôi tìm mãi.. tìm mãi.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét